Hồ Thị Thanh Trà
Well-known member
Ban đầu bạn có thể đến bãi Xép, Phú Yên chỉ vì sự quyến rũ của bộ phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh. Nhưng sau đó, trước vẻ đẹp hoang sơ với cỏ hoa, xương rồng, vách đá chông chênh và biển cả lộng gió, bạn chợt nhận ra đây chính là thiên đường có thật, nơi chữa lành tâm hồn và mang lại sự bình yên.
Từ thành phố Tuy Hòa, Phú Yên ngược lên phía Bắc chỉ khoảng 12 cây số, bạn sẽ tới bãi Xép, nơi nằm giữa gành Ông và gành Bà. Cảnh quan nơi đây còn nguyên vẻ hoang sơ mộc mạc, và đó chính là lý do đạo diễn Victor Vũ chọn làm bối cảnh phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.
Ngay lối lên, tấm biển "Nơi đây được làm phân cảnh phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh " được treo đầy tự hào. Như đạo diễn Victor Vũ từng chia sẻ, với bộ phim thiên về cảm xúc, điều quan trọng khi chọn bối cảnh là "hình ảnh phải có chất thơ, không gian phải yên bình".
Bước qua những bậc thềm đá, không gian mở ra khiến tất cả phải choáng ngợp. Trái ngược với bãi cát vàng cùng bãi đá đen xù xì phía dưới, là mảng màu xanh trải dài bất tận, và chúng ta bỗng hóa trẻ thơ với mong muốn nhanh chóng đắm mình trong đó.
Như đã nói, mọi thứ nơi đây đều nguyên sơ, bao gồm đám cỏ xanh chen nhau dưới ánh nắng chiếu đến từ phía biển. Lẫn trong đó là những cánh hoa vàng cũng cố đua lên, đón nụ hôn của mặt trời.
Nhìn chúng, bất giác tôi nhớ đến đoạn cuối trong tác phẩm văn học Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của nhà văn Nguyễn Nhật Anh, khi Nhi đối mặt Tường: "Cỏ dưới chân nó xanh biêng biếc nhưng ánh mắt tôi vẫn bắt gặp những cánh hoa vàng li ti đang kín đáo nở ra trong nách lá".
Nhưng bãi Xép không chỉ có hoa vàng cỏ xanh, mà còn cả những bụi xương rồng. Không chỉ tồn tại bền bỉ và thách thức thời tiết khắc nghiệt, xương rồng còn nở hoa. Có thể coi nó là hiện thân của con người Phú Yên kiên cường và luôn mãnh liệt vươn lên.
Nếu chỉ nhìn vào vách đá đen (với cấu tạo địa chất tương tự gành Đá Đĩa), ai có thể nghĩ rằng chúng đang nâng đỡ cả một khoảng trời tự do đầy chất thơ.
Đứng giữa không gian này, đón nhận làn gió mát lành từ đại dương mênh mông thổi đến, mọi muộn phiền chợt tan biến, cho phép tâm hồn được nghỉ ngơi.
"Tôi thấy ngày ấy tìm đến đây/ Tôi thấy thanh thản như mây trời/ Tôi thấy hạnh phúc bên kia đồi, gọi những bình yên nào ghé chơi ...". Giai điệu bài hát Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh tự nhiên văng vẳng, bên tiếng sóng vỗ vào ghềnh đá, khiến thật khó để rời đi.
Trước sự quyến rũ của bãi Xép, tất cả bỗng thấy đây chính là nơi họ thuộc về. Nơi mang lại hạnh phúc với ánh nắng khiêu vũ trên hoa vàng và cỏ xanh.
Từ thành phố Tuy Hòa, Phú Yên ngược lên phía Bắc chỉ khoảng 12 cây số, bạn sẽ tới bãi Xép, nơi nằm giữa gành Ông và gành Bà. Cảnh quan nơi đây còn nguyên vẻ hoang sơ mộc mạc, và đó chính là lý do đạo diễn Victor Vũ chọn làm bối cảnh phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.
Ngay lối lên, tấm biển "Nơi đây được làm phân cảnh phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh " được treo đầy tự hào. Như đạo diễn Victor Vũ từng chia sẻ, với bộ phim thiên về cảm xúc, điều quan trọng khi chọn bối cảnh là "hình ảnh phải có chất thơ, không gian phải yên bình".
Bước qua những bậc thềm đá, không gian mở ra khiến tất cả phải choáng ngợp. Trái ngược với bãi cát vàng cùng bãi đá đen xù xì phía dưới, là mảng màu xanh trải dài bất tận, và chúng ta bỗng hóa trẻ thơ với mong muốn nhanh chóng đắm mình trong đó.
Như đã nói, mọi thứ nơi đây đều nguyên sơ, bao gồm đám cỏ xanh chen nhau dưới ánh nắng chiếu đến từ phía biển. Lẫn trong đó là những cánh hoa vàng cũng cố đua lên, đón nụ hôn của mặt trời.
Nhìn chúng, bất giác tôi nhớ đến đoạn cuối trong tác phẩm văn học Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của nhà văn Nguyễn Nhật Anh, khi Nhi đối mặt Tường: "Cỏ dưới chân nó xanh biêng biếc nhưng ánh mắt tôi vẫn bắt gặp những cánh hoa vàng li ti đang kín đáo nở ra trong nách lá".
Nhưng bãi Xép không chỉ có hoa vàng cỏ xanh, mà còn cả những bụi xương rồng. Không chỉ tồn tại bền bỉ và thách thức thời tiết khắc nghiệt, xương rồng còn nở hoa. Có thể coi nó là hiện thân của con người Phú Yên kiên cường và luôn mãnh liệt vươn lên.
Nếu chỉ nhìn vào vách đá đen (với cấu tạo địa chất tương tự gành Đá Đĩa), ai có thể nghĩ rằng chúng đang nâng đỡ cả một khoảng trời tự do đầy chất thơ.
Đứng giữa không gian này, đón nhận làn gió mát lành từ đại dương mênh mông thổi đến, mọi muộn phiền chợt tan biến, cho phép tâm hồn được nghỉ ngơi.
"Tôi thấy ngày ấy tìm đến đây/ Tôi thấy thanh thản như mây trời/ Tôi thấy hạnh phúc bên kia đồi, gọi những bình yên nào ghé chơi ...". Giai điệu bài hát Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh tự nhiên văng vẳng, bên tiếng sóng vỗ vào ghềnh đá, khiến thật khó để rời đi.
Trước sự quyến rũ của bãi Xép, tất cả bỗng thấy đây chính là nơi họ thuộc về. Nơi mang lại hạnh phúc với ánh nắng khiêu vũ trên hoa vàng và cỏ xanh.