LAM SPS BC
Well-known member
Không biết có cảm hứng từ truyện ngắn nổi tiếng “Chuyến xe đêm” của nhà văn Nga K.Pauxtopxki mà những lần làm hành khách đi đến một miền xa bằng xe đêm tôi có một hoài cảm vô cùng lưu luyến và thoáng buồn của kẻ xa nhà lúc chập tối.
0:00/ 0:00
Nam miền Bắc
Xưa nhiều người Nha Trang hay đi tàu hỏa vào Thành phố Hồ Chí Minh và coi như một phương tiện quen thuộc. Buổi tối sẩm cho tới khuya đều đón chờ tàu ở ga thành phố biển. Hành khách chia tay thành phố bằng tiếng còi tàu hú dài rồi phảng phất bâng khuâng cùng ánh mắt diệu vợi. Bên cửa sổ tàu: Tháp chuông đồng hồ Nhà thờ Đá ở cuối ga cũng vụt qua như đi mãi. Bầu trời thấp thoáng đầy sao mùa hạ hay ngập tràn mây đen mùa đông, có khi cơn mưa rào dạt trắng xóa chân trời… tất cả đó là hình ảnh của thành phố đang rời xa. Rồi khi tiếng bánh xe nhịp nhàng nhịp nhàng trên thanh ray sẽ ru hành khách vào giấc ngủ chập chờn. Thỉnh thoảng nhìn qua ô cửa vùn vụt ánh sáng lướt với những ý nghĩ mông lung không điểm tựa của màn đêm. Đi tàu đêm đem lại cảm giác thăm thẳm cho ý nghĩ về sự xa cách vô tận của những cung đường không quen.
Rồi sau này, khi có tuyến xe tốc hành thập niên 1990 và sau năm 2000 có dòng xe giường nằm đã giúp hình thành những “Chuyến xe đêm” đúng nghĩa tiện ích như đi tàu hỏa. Tôi hay đi những chuyến xe không xuất phát từ bến xe thông thường mà ra bờ kè bên dòng sông Cái để đi và khi vào Thành phố Hồ Chí Minh xuống Công viên trung tâm thành phố 23 tháng 9. Nên có thể nói đi xe dạng này rất tiện gọn. Ai ít tiền đi xe thường, ai có điều kiện đi dòng xe VIP được gọi là “khách sạn di động” êm ái, thoải mái hơn cả tàu hỏa giường nằm. Lộ trình thì dù nhanh dù chậm cũng trọn một đêm. Có người nói vui: “Chỉ một giấc ngủ là đến Sài Gòn”. Những chuyến xe đã cùng với đoàn tàu đưa ta đi với cảm xúc mới đầy thân thương.
Nhớ xưa những chuyến xe hàng, xe khách chạy ban ngày đằng đẵng mãi không biết bao giờ tới nơi mà mệt mỏi bực bội. Thời bao cấp khó khăn thiếu xe thiếu tàu, đường xấu nên những chuyến xe đường dài là một hành trình vô cùng gian khổ tới kinh hoàng cho mỗi người. Khi đó lấy đâu mà thi vị hay suy nghĩ nhiều. Nay đi chuyến xe đêm không còn lo ngại, bớt băn khoăn chỉ còn chút mơ hồ nhớ nhà mà thôi.
Có lẽ sắp tới đây khi đường cao tốc hoàn thành thì chuyến xe đêm sẽ thay đổi, thay vì mất 8, 9 tiếng trọn đêm thì chỉ còn 4, 5 tiếng thì không biết sẽ ra sao “một giấc ngủ tới nơi không?”. Có lẽ hành khách sẽ lên xe lúc gần khuya và đến nơi lúc sáng sớm để tiếp tục làm việc của mình. Bởi nhiều người rất ngại khi đến nơi quá sớm sẽ bơ vơ không biết tính sao cho hợp lý về thời gian như việc đi đêm về sáng như hiện tại.
Với chuyến xe đêm, thật khắc khoải khi đêm nay mình không ngủ ở mái nhà thân yêu của mình mà rong ruổi trên con đường thiên lý mênh mông thăm thẳm! Còn bạn có biết niềm hạnh phúc thế nào không? Đó là chuyến xe đêm trở về nhà. Xe dừng lại ở thành phố, trên đường lấp loáng những vũng nước và lá cây rụng: Ồ quê mình đêm qua có cơn mưa nhẹ để sáng nay ánh bình minh tinh khôi lấp lánh ở hừng đông - biển!
0:00/ 0:00
Nam miền Bắc
|
Rồi sau này, khi có tuyến xe tốc hành thập niên 1990 và sau năm 2000 có dòng xe giường nằm đã giúp hình thành những “Chuyến xe đêm” đúng nghĩa tiện ích như đi tàu hỏa. Tôi hay đi những chuyến xe không xuất phát từ bến xe thông thường mà ra bờ kè bên dòng sông Cái để đi và khi vào Thành phố Hồ Chí Minh xuống Công viên trung tâm thành phố 23 tháng 9. Nên có thể nói đi xe dạng này rất tiện gọn. Ai ít tiền đi xe thường, ai có điều kiện đi dòng xe VIP được gọi là “khách sạn di động” êm ái, thoải mái hơn cả tàu hỏa giường nằm. Lộ trình thì dù nhanh dù chậm cũng trọn một đêm. Có người nói vui: “Chỉ một giấc ngủ là đến Sài Gòn”. Những chuyến xe đã cùng với đoàn tàu đưa ta đi với cảm xúc mới đầy thân thương.
Nhớ xưa những chuyến xe hàng, xe khách chạy ban ngày đằng đẵng mãi không biết bao giờ tới nơi mà mệt mỏi bực bội. Thời bao cấp khó khăn thiếu xe thiếu tàu, đường xấu nên những chuyến xe đường dài là một hành trình vô cùng gian khổ tới kinh hoàng cho mỗi người. Khi đó lấy đâu mà thi vị hay suy nghĩ nhiều. Nay đi chuyến xe đêm không còn lo ngại, bớt băn khoăn chỉ còn chút mơ hồ nhớ nhà mà thôi.
Có lẽ sắp tới đây khi đường cao tốc hoàn thành thì chuyến xe đêm sẽ thay đổi, thay vì mất 8, 9 tiếng trọn đêm thì chỉ còn 4, 5 tiếng thì không biết sẽ ra sao “một giấc ngủ tới nơi không?”. Có lẽ hành khách sẽ lên xe lúc gần khuya và đến nơi lúc sáng sớm để tiếp tục làm việc của mình. Bởi nhiều người rất ngại khi đến nơi quá sớm sẽ bơ vơ không biết tính sao cho hợp lý về thời gian như việc đi đêm về sáng như hiện tại.
Với chuyến xe đêm, thật khắc khoải khi đêm nay mình không ngủ ở mái nhà thân yêu của mình mà rong ruổi trên con đường thiên lý mênh mông thăm thẳm! Còn bạn có biết niềm hạnh phúc thế nào không? Đó là chuyến xe đêm trở về nhà. Xe dừng lại ở thành phố, trên đường lấp loáng những vũng nước và lá cây rụng: Ồ quê mình đêm qua có cơn mưa nhẹ để sáng nay ánh bình minh tinh khôi lấp lánh ở hừng đông - biển!