Minh Thư
Well-known member
Đôi khi những nghịch lý đời thường do chính con người tạo ra không chỉ đơn giản để gây cười cho xung quanh. Những câu chuyện hài hước trong cuộc sống hàng ngày, trong kinh doanh hay trong chuyện tình yêu có thể trở thành một nguồn cảm hứng mới mẻ giúp bạn học hỏi nhiều điều hay. Đôi khi chỉ cần thay đổi cách nhìn sẽ giúp bạn nhận ra nhiều điều thú vị đầy triết lý cao đẹp.
Những câu chuyện hài hước trí tuệ
Sư tử ốm và con cáo
Nững câu chuyện hài hước – Sư tử ốm và con cáo
Có một con sư tử già ngã bệnh, nằm im trong hang lớn tiếng rên la, các con vật gần đó đều tranh nhau vào hang thăm hỏi.
Cáo hay được tin này, cũng đến thăm. Đến trước hang, chỉ nghe thấy con sư tử già rên la mỗi lúc một lớn, thật vô cùng tội nghiệp. Lúc này con cáo vốn dự tính bước vào, bỗng vểnh tai lên, thu lại chân trước vốn đã bước vào trong hang, rồi bước đi thong thả xung quanh.
Con sư tử già trong hang nhìn thấy con cáo lần lữa không có đi vào, không nhịn được hỏi: “Cáo ơi! Đã đến đây rồi, sao lại không vào?”.
Cáo trả lời: “Tôi chỉ nhìn thấy dấu chân mấy con vật bước vào, nhưng lại không thấy dấu chân đi ra, thế nên tôi sao dám bước vào?”.
Bài học: Hành vi lỗ mãng thiếu cân nhắc, thì rất có khả năng sẽ đặt bản thân mình vào trong hiểm cảnh vạn kiếp bất phục.
Tình yêu chân thành
Một chàng trai trẻ ở khu du lịch trông thấy một cô gái vừa xinh đẹp lại rất có khí chất, liền đi theo cô gái hết một đoạn đường rất dài. Cuối cùng cô gái này không chịu được nữa, liền quay người lại hỏi: “Sao anh cứ mãi đi theo tôi vậy?”.
Chàng trai bộc bạch rất chân thành: “Bởi em là người con gái xinh đẹp nhất, có khí chất nhất mà anh từng gặp, mong em hãy nhận lời làm bạn gái anh, có được không?”.
Cô gái trả lời: “Nếu anh nói tôi xinh đẹp, thế thì anh đã nhầm rồi, bây giờ chỉ cần anh quay đầu lại nhìn, sẽ thấy được cô bạn thân của tôi, cô ấy còn xinh đẹp hơn tôi nhiều!”.
Chàng trai đó nghe xong, lập tức quay đầu lại, nhưng nhìn thấy đâu đâu cũng chỉ là những cô gái tầm thường đâu đâu cũng gặp.
“Sao em lại lừa anh chứ?”, anh chất vấn cô gái.
“Là anh đang dối gạt tôi mới phải! Nếu anh thật sự thích tôi, thì sao lại còn ngoảnh đầu lại ngắm nhìn người con gái khác?”. Cô gái nói xong, liền cất bước bỏ đi thật nhanh.
Con người ta đều là ăn cơm trong bát, nhìn cơm trong nồi, có những lời thề thốt chỉ có thể nghe cho có mà thôi!
Tinh hoa
Nhân sĩ các nước Trung Quốc, Nga, Pháp, Đức, Ý cùng hẹn nhau lấy rượu tỏ rõ văn hóa của dân tộc mình. Nhân sĩ người Trung Quốc lấy rượu Mao Đài được chế tác tinh túy nhất, nhân sĩ người Nga thì chọn rượu Vodka, bên Pháp thì lấy rượu Sâm-panh, người Ý lấy rượu vang, người Đức rượu Whisky, mỗi bên đều có một vẻ đặc trưng riêng.
Lúc này, bên Mỹ ung dung chậm rãi trộn tất cả các loại rượu đó với nhau, nói: “Đây là rượu Cốc-tai, nó thể hiện tinh thần dân tộc của nước Mỹ… chắt lọc tinh hoa, tổng hợp mọi sự sáng tạo!”.
Người thành công không phải là bởi hơn hẳn người khác, mà có thể khéo dùng sở trường của người khác. Người thành công, là có thể học tập giáo huấn từ trong sai lầm. Phạm phải sai lầm không đáng sợ, đáng sợ là sai lầm tiếp nối sai lầm.
Tư tưởng trái ngượccủa người Do Thái
Gary Shacker là một ông lão mang dòng máu của người Do Thái, sau khi nghỉ hưu, ông đã mua một ngôi nhà đơn sơ ở gần một trường học.
Sống tại ngôi nhà đó mấy tuần vẫn rất yên tĩnh, nhưng không lâu sau có ba chàng trai bắt đầu đến chơi ở gần đó và đá vào thùng rác làm ồn ào, ầm ĩ.
Ông lão không chịu nổi những tiếng ồn ào, ra ngoài nói chuyện với ba chàng trai đó.
Ông nói: “Các cháu chơi thật vui vẻ, ta rất thích nhìn các cháu chơi vui vẻ như vậy, nếu mỗi ngày các cháu đều đến đây đá cái thùng rác đó, ta sẽ cho các cháu mỗi người mười đồng”.
Ba chàng trai vô cùng thích thú, càng dốc sức biểu diễn “công phu” của bản thân.
Không ngờ ba ngày sau, ông lão buồn rầu nói: “Lạm phát tiền tệ đã làm giảm thu nhập của ta, từ ngày mai trở đi, ta chỉ có thể cho các cháu mỗi người năm đồng thôi”.
Ba chàng trai không vui lắm, nhưng họ vẫn chấp nhận điều kiện của ông lão.
Mỗi ngày họ vẫn tiếp tục đá cái thùng rác đó. Một tuần sau, ông lão lại nói với họ:“Gần đây ta vẫn chưa nhận được tiền trợ cấp dưỡng lão, xin lỗi, ta chỉ có thể cho các cháu mỗi người hai đồng thôi”.
“Hai đồng?” – Một chàng trai trong số đó xanh mặt nói: “Chúng cháu sẽ vì hai đồng ít ỏi đó mà ở đây lãng phí thời gian quý báu của mình để biểu diễn ư, chúng cháu không làm nữa”.
Từ đó trở đi, ông lão lại sống trong những ngày tháng yên tĩnh.
Cảm ngộ: Với những người trẻ tuổi, những mệnh lệnh có tính chất ép buộc chỉ càng khiến cho họ thay đổi theo hướng hoàn toàn đối lập. Lợi dụng tư tưởng ngược lại, đối mặt với họ, mới có thể khiến cho những mong muốn của bản thân đạt được kết quả.
Bản năng
Hậu duệ của người Do Thái, ông bà Brown cùng con cái của họ sống trong một căn nhà nhỏ gần London.
Có lúc ông Brown tan làm về nhà rất trễ, vợ và con cái của ông đã ngủ hết, ông nhẹ nhàng dùng chìa khóa của mình mở cửa và vào nhà.
Có một hôm vào tối muộn, lúc ông về nhà muộn, lại bị mất chiếc chìa khóa, ông chỉ còn cách đứng trước cửa nhà và bấm chuông, nhưng trong nhà không có chút động tĩnh nào.
Ông lại bấm chuông thêm một lần, trong nhà vẫn tiếp tục không có động tĩnh. Ông Brown bất đắc dĩ gõ cửa sổ phòng ngủ, hét lớn gọi vợ ông dậy nhưng bà ấy vẫn không tỉnh.
Cuối cùng, ông Brown dừng lại suy nghĩ một chút, sau đó ông lấy tay bịt mũi của mình lại, giả giọng trẻ nhỏ nói: “Mẹ, con muốn đi tiểu!”. Mặc dù ông nói rất nhỏ nhưng bà Brown lại nhanh chóng tỉnh giấc.
Cảm ngộ: Mấu chốt trong việc quản lý là quản lý con người. Đây là một nghệ thuật khiến người khác vì bạn mà làm việc.
Những câu chuyện hài hước thâm thúy về cuộc sống
Giáo sư và ngư dân
Một ngày, một vị giáo sư lên thuyền ngồi ngắm cảnh. Đang ngồi thuyền, vị giáo sư hỏi người ngư dân chèo thuyền cho ông ta: “Anh biết gì về sinh vật không?”, người ngư dân trả lời không biết, vị giáo sư liền nói: “Như vậy anh đã mất đi ¼ cuộc đời rồi”.
Được một lúc, vị giáo sư lại hỏi: “Anh biết gì về triết học không?”, người ngư dân lại trả lời không biết. Giáo sư lại nói: “Vậy anh lại mất đi ¼ cuộc đời nữa rồi”.
Lại qua một lúc nữa, vị giáo sư lại hỏi: “Anh biết gì về khoa học không?”, người ngư dân vẫn trả lời không biết. Đúng lúc này, trời nổi gió lớn, làm cuộn lên những cơn sóng khổng lồ, người ngư dân vội hỏi vị giáo sư: “Ngài biết bơi không?”, vị giáo sư trả lời không biết, ngư dân nghe vậy liền nói: “Vậy thì cuộc đời ông chấm dứt rồi”.
Bài học: Không nhất thiết cái gì bạn cũng cần phải biết phải giỏi, đôi khi chỉ cần bạn thành thạo một kỹ năng bạn sẽ không phải lo lắng gì cả.
Ăn miếng trả miếng
Anh chồng nọ mua một con cá về nhà bảo chị vợ nấu, sau đó chạy đi xem phim, chị vợ cũng muốn đi cùng. Anh chồng nói: “Hai người đi xem lãng phí lắm, em cứ nấu cá đi, đợi anh xem xong quay về, vừa ăn vừa kể cho em nghe tình tiết của bộ phim”.
Đợi anh chồng xem phim trở về nhà, không nhìn thấy cá đâu, bèn hỏi chị vợ: “Cá đâu rồi em?”.
Chị vợ kéo ghế, ngồi xuống, cất giọng bình tĩnh: “Em ăn hết cá rồi, nào, lại đây, ngồi xuống em kể cho anh nghe mùi vị của cá”.
Bài học rút ra: Làm người nên như vậy, bạn đối xử với tôi như thế nào, tôi sẽ đối xử lại với bạn như thế.
Kẻ ăn mày
Bài học về sự cho đi – Kẻ ăn mày
Ngày nọ, có một người ăn mày đến nhà Tiểu Vương xin ăn. Tiểu Vương bèn cho ông ta 10 đồng, ngày hôm sau người ăn xin này lại đến.
Lại cho 10 đồng, và sự việc cứ tiếp diễn như vậy trong 2 năm liền.
Rồi một ngày Tiểu Vương chỉ cho ông ta 5 đồng thay vì 10 đồng như trước kia. Người ăn mày bèn hỏi lại: “Sao trước kia ngài cho tôi 10 đồng, giờ ngài lại chỉ cho 5 đồng?”
Tiểu Vương đáp lại: “Ta đã kết hôn”.
Người ăn mày giận dữ tát Tiểu Vương một cái rồi lại một cái nữa, sau đó ông ta thốt lên: “Chết tiệt, sao ngươi lại cầm tiền của ta để đi nuôi lão bà nhà ngươi?”
Bài học đáng giá cho những ai muốn làm từ thiện, không nên cho không một thứ gì đó quá lâu vì nó sẽ hình thành một thói quen và tạo ra tính ì, đến cuối cùng còn phản tác dụng.
Những câu chuyện hài hước trí tuệ
Sư tử ốm và con cáo
Nững câu chuyện hài hước – Sư tử ốm và con cáo
Có một con sư tử già ngã bệnh, nằm im trong hang lớn tiếng rên la, các con vật gần đó đều tranh nhau vào hang thăm hỏi.
Cáo hay được tin này, cũng đến thăm. Đến trước hang, chỉ nghe thấy con sư tử già rên la mỗi lúc một lớn, thật vô cùng tội nghiệp. Lúc này con cáo vốn dự tính bước vào, bỗng vểnh tai lên, thu lại chân trước vốn đã bước vào trong hang, rồi bước đi thong thả xung quanh.
Con sư tử già trong hang nhìn thấy con cáo lần lữa không có đi vào, không nhịn được hỏi: “Cáo ơi! Đã đến đây rồi, sao lại không vào?”.
Cáo trả lời: “Tôi chỉ nhìn thấy dấu chân mấy con vật bước vào, nhưng lại không thấy dấu chân đi ra, thế nên tôi sao dám bước vào?”.
Bài học: Hành vi lỗ mãng thiếu cân nhắc, thì rất có khả năng sẽ đặt bản thân mình vào trong hiểm cảnh vạn kiếp bất phục.
Tình yêu chân thành
Một chàng trai trẻ ở khu du lịch trông thấy một cô gái vừa xinh đẹp lại rất có khí chất, liền đi theo cô gái hết một đoạn đường rất dài. Cuối cùng cô gái này không chịu được nữa, liền quay người lại hỏi: “Sao anh cứ mãi đi theo tôi vậy?”.
Chàng trai bộc bạch rất chân thành: “Bởi em là người con gái xinh đẹp nhất, có khí chất nhất mà anh từng gặp, mong em hãy nhận lời làm bạn gái anh, có được không?”.
Cô gái trả lời: “Nếu anh nói tôi xinh đẹp, thế thì anh đã nhầm rồi, bây giờ chỉ cần anh quay đầu lại nhìn, sẽ thấy được cô bạn thân của tôi, cô ấy còn xinh đẹp hơn tôi nhiều!”.
Chàng trai đó nghe xong, lập tức quay đầu lại, nhưng nhìn thấy đâu đâu cũng chỉ là những cô gái tầm thường đâu đâu cũng gặp.
“Sao em lại lừa anh chứ?”, anh chất vấn cô gái.
“Là anh đang dối gạt tôi mới phải! Nếu anh thật sự thích tôi, thì sao lại còn ngoảnh đầu lại ngắm nhìn người con gái khác?”. Cô gái nói xong, liền cất bước bỏ đi thật nhanh.
Con người ta đều là ăn cơm trong bát, nhìn cơm trong nồi, có những lời thề thốt chỉ có thể nghe cho có mà thôi!
Tinh hoa
Nhân sĩ các nước Trung Quốc, Nga, Pháp, Đức, Ý cùng hẹn nhau lấy rượu tỏ rõ văn hóa của dân tộc mình. Nhân sĩ người Trung Quốc lấy rượu Mao Đài được chế tác tinh túy nhất, nhân sĩ người Nga thì chọn rượu Vodka, bên Pháp thì lấy rượu Sâm-panh, người Ý lấy rượu vang, người Đức rượu Whisky, mỗi bên đều có một vẻ đặc trưng riêng.
Lúc này, bên Mỹ ung dung chậm rãi trộn tất cả các loại rượu đó với nhau, nói: “Đây là rượu Cốc-tai, nó thể hiện tinh thần dân tộc của nước Mỹ… chắt lọc tinh hoa, tổng hợp mọi sự sáng tạo!”.
Người thành công không phải là bởi hơn hẳn người khác, mà có thể khéo dùng sở trường của người khác. Người thành công, là có thể học tập giáo huấn từ trong sai lầm. Phạm phải sai lầm không đáng sợ, đáng sợ là sai lầm tiếp nối sai lầm.
Tư tưởng trái ngượccủa người Do Thái
Gary Shacker là một ông lão mang dòng máu của người Do Thái, sau khi nghỉ hưu, ông đã mua một ngôi nhà đơn sơ ở gần một trường học.
Sống tại ngôi nhà đó mấy tuần vẫn rất yên tĩnh, nhưng không lâu sau có ba chàng trai bắt đầu đến chơi ở gần đó và đá vào thùng rác làm ồn ào, ầm ĩ.
Ông lão không chịu nổi những tiếng ồn ào, ra ngoài nói chuyện với ba chàng trai đó.
Ông nói: “Các cháu chơi thật vui vẻ, ta rất thích nhìn các cháu chơi vui vẻ như vậy, nếu mỗi ngày các cháu đều đến đây đá cái thùng rác đó, ta sẽ cho các cháu mỗi người mười đồng”.
Ba chàng trai vô cùng thích thú, càng dốc sức biểu diễn “công phu” của bản thân.
Không ngờ ba ngày sau, ông lão buồn rầu nói: “Lạm phát tiền tệ đã làm giảm thu nhập của ta, từ ngày mai trở đi, ta chỉ có thể cho các cháu mỗi người năm đồng thôi”.
Ba chàng trai không vui lắm, nhưng họ vẫn chấp nhận điều kiện của ông lão.
Mỗi ngày họ vẫn tiếp tục đá cái thùng rác đó. Một tuần sau, ông lão lại nói với họ:“Gần đây ta vẫn chưa nhận được tiền trợ cấp dưỡng lão, xin lỗi, ta chỉ có thể cho các cháu mỗi người hai đồng thôi”.
“Hai đồng?” – Một chàng trai trong số đó xanh mặt nói: “Chúng cháu sẽ vì hai đồng ít ỏi đó mà ở đây lãng phí thời gian quý báu của mình để biểu diễn ư, chúng cháu không làm nữa”.
Từ đó trở đi, ông lão lại sống trong những ngày tháng yên tĩnh.
Cảm ngộ: Với những người trẻ tuổi, những mệnh lệnh có tính chất ép buộc chỉ càng khiến cho họ thay đổi theo hướng hoàn toàn đối lập. Lợi dụng tư tưởng ngược lại, đối mặt với họ, mới có thể khiến cho những mong muốn của bản thân đạt được kết quả.
Bản năng
Hậu duệ của người Do Thái, ông bà Brown cùng con cái của họ sống trong một căn nhà nhỏ gần London.
Có lúc ông Brown tan làm về nhà rất trễ, vợ và con cái của ông đã ngủ hết, ông nhẹ nhàng dùng chìa khóa của mình mở cửa và vào nhà.
Có một hôm vào tối muộn, lúc ông về nhà muộn, lại bị mất chiếc chìa khóa, ông chỉ còn cách đứng trước cửa nhà và bấm chuông, nhưng trong nhà không có chút động tĩnh nào.
Ông lại bấm chuông thêm một lần, trong nhà vẫn tiếp tục không có động tĩnh. Ông Brown bất đắc dĩ gõ cửa sổ phòng ngủ, hét lớn gọi vợ ông dậy nhưng bà ấy vẫn không tỉnh.
Cuối cùng, ông Brown dừng lại suy nghĩ một chút, sau đó ông lấy tay bịt mũi của mình lại, giả giọng trẻ nhỏ nói: “Mẹ, con muốn đi tiểu!”. Mặc dù ông nói rất nhỏ nhưng bà Brown lại nhanh chóng tỉnh giấc.
Cảm ngộ: Mấu chốt trong việc quản lý là quản lý con người. Đây là một nghệ thuật khiến người khác vì bạn mà làm việc.
Những câu chuyện hài hước thâm thúy về cuộc sống
Giáo sư và ngư dân
Một ngày, một vị giáo sư lên thuyền ngồi ngắm cảnh. Đang ngồi thuyền, vị giáo sư hỏi người ngư dân chèo thuyền cho ông ta: “Anh biết gì về sinh vật không?”, người ngư dân trả lời không biết, vị giáo sư liền nói: “Như vậy anh đã mất đi ¼ cuộc đời rồi”.
Được một lúc, vị giáo sư lại hỏi: “Anh biết gì về triết học không?”, người ngư dân lại trả lời không biết. Giáo sư lại nói: “Vậy anh lại mất đi ¼ cuộc đời nữa rồi”.
Lại qua một lúc nữa, vị giáo sư lại hỏi: “Anh biết gì về khoa học không?”, người ngư dân vẫn trả lời không biết. Đúng lúc này, trời nổi gió lớn, làm cuộn lên những cơn sóng khổng lồ, người ngư dân vội hỏi vị giáo sư: “Ngài biết bơi không?”, vị giáo sư trả lời không biết, ngư dân nghe vậy liền nói: “Vậy thì cuộc đời ông chấm dứt rồi”.
Bài học: Không nhất thiết cái gì bạn cũng cần phải biết phải giỏi, đôi khi chỉ cần bạn thành thạo một kỹ năng bạn sẽ không phải lo lắng gì cả.
Ăn miếng trả miếng
Anh chồng nọ mua một con cá về nhà bảo chị vợ nấu, sau đó chạy đi xem phim, chị vợ cũng muốn đi cùng. Anh chồng nói: “Hai người đi xem lãng phí lắm, em cứ nấu cá đi, đợi anh xem xong quay về, vừa ăn vừa kể cho em nghe tình tiết của bộ phim”.
Đợi anh chồng xem phim trở về nhà, không nhìn thấy cá đâu, bèn hỏi chị vợ: “Cá đâu rồi em?”.
Chị vợ kéo ghế, ngồi xuống, cất giọng bình tĩnh: “Em ăn hết cá rồi, nào, lại đây, ngồi xuống em kể cho anh nghe mùi vị của cá”.
Bài học rút ra: Làm người nên như vậy, bạn đối xử với tôi như thế nào, tôi sẽ đối xử lại với bạn như thế.
Kẻ ăn mày
Bài học về sự cho đi – Kẻ ăn mày
Ngày nọ, có một người ăn mày đến nhà Tiểu Vương xin ăn. Tiểu Vương bèn cho ông ta 10 đồng, ngày hôm sau người ăn xin này lại đến.
Lại cho 10 đồng, và sự việc cứ tiếp diễn như vậy trong 2 năm liền.
Rồi một ngày Tiểu Vương chỉ cho ông ta 5 đồng thay vì 10 đồng như trước kia. Người ăn mày bèn hỏi lại: “Sao trước kia ngài cho tôi 10 đồng, giờ ngài lại chỉ cho 5 đồng?”
Tiểu Vương đáp lại: “Ta đã kết hôn”.
Người ăn mày giận dữ tát Tiểu Vương một cái rồi lại một cái nữa, sau đó ông ta thốt lên: “Chết tiệt, sao ngươi lại cầm tiền của ta để đi nuôi lão bà nhà ngươi?”
Bài học đáng giá cho những ai muốn làm từ thiện, không nên cho không một thứ gì đó quá lâu vì nó sẽ hình thành một thói quen và tạo ra tính ì, đến cuối cùng còn phản tác dụng.