Đời ngắn đừng ngủ dài - Robin Sharma

Phuong Nam

Well-known member
Thật sự thì mình có một thói quen xấu là mỗi sáng, chỉ thức dậy đúng 30 phút trước giờ đi làm, mặc dù có báo thức reo mỗi ngày. Nhưng mà mình vẫn không thể dậy sớm được, rồi những buổi sáng dần trôi với nhiều thứ bắt đầu từ “Không” như không thể dục, không điểm tâm, vv…… .Và đó cũng chính là cái cách mà mình đã nuông chiều bản thân qua nhiều năm.

Cho đến một ngày, mình tình cờ đọc được những dòng chữ này:
“Cuộc đời là để sống. Vậy hãy ngủ ít hơn để sống nhiều hơn “

Trích: Đời ngắn đừng ngủ dài - Robin Sharma.
Lúc đó chợt nhận ra, thời gian qua mình đã ngủ, quá lâu và nhiều thay vì sống. Bởi vì, thời gian làm việc cũng là thời gian mà mình quên đi bản thân, tất bật chạy về phía trước, lao vào cuộc sống vật chất và ngủ quên trên những công việc thường ngày ấy. Để rồi, khi nhìn lại, hóa ra ta đã lãng phí cả nửa đời người, chưa đủ yêu bản thân mình, chưa chiến thắng lấy bản thân, đã chôn vùi thời gian sống của mình quá nhiều.
Cũng chính câu nói ấy của tác giả đã chạm đến con người bên trong của mình, thúc giục bản thân, ước muốn một cuộc sống tốt hơn, có ý nghĩa hơn trong cuộc đời đầy bão giông này. ^^.

Dù ít dù nhiều, cũng có những lần chúng ta đi ngang qua đời nhau, nhưng sau những cuộc gặp gỡ không hẳn ngắn, chưa đủ dài ấy ta đã có rất nhiều bài học cho đời mình.
Mỗi người trong chúng ta đến với thế giới này, đều có những nhiệm vụ của riêng mình, vì thế đừng bao giờ so sánh mình với người khác bạn nhé ! “Hãy là chính mình và ta không giống ai cả “.
Hãy nói lời cảm ơn mỗi ngày vì:

Ta vẫn còn đôi mắt để nhìn ánh bình minh và hoàng hôn. Ta vẫn còn đôi chân, đang bước đi những bước chân hạnh phúc trên trái đất này.
Cảm ơn vì sự có mặt của mọi người, đã nâng đỡ ta từng giai đoạn chông chênh của cuộc đời. Cảm ơn cả những nghịch cảnh đã đến, vì sau tất cả, khiến trái tim mình rộng mở hơn, biết yêu thương nhiều hơn và mình ngày càng hoàn thiện hơn. “Khi ta đau khổ đủ, cũng là lúc ta biết những gì là hạnh phúc và sống sâu sắc hơn…”.

Hãy đủ tử tế với những người mà ta gặp trong cuộc đời, vì chỉ cần xoay lưng bước đi thì ta chẳng thể gặp họ lần nữa.
Và hãy nói lời yêu thương khi ta còn có thể : “ Con yêu ba, mẹ, anh, chị, tôi yêu bạn.
Đừng trĩ hoãn những việc mà ta có thể làm hôm nay.” Bởi vì, một ngày nào đó giữa đời sống đầy vô thường này, có thể mình không còn cơ hội để trao nhau những lời lẽ đẹp nhất. Thế nên, hãy trân trọng phút giây của hiện tại đầy nhiệm màu này nhé.

Cuộc sống không hẳn lúc nào cũng chỉ có niềm vui, mà còn có nhiều điều không như ý, hãy học cách làm chủ bản thân và chấp nhận nó. Chỉ có như vậy, ta vẫn có thể mỉm cười đón nhận mọi thứ đến một cách nhẹ nhàng và dễ thương hơn.

Và hãy lắng nghe đủ: vì đó là cơ hội để mình được chia sẻ và sẻ chia, là biểu hiện sự có mặt của tình yêu thương.
Học cả cách thất bại và đón nhận nó vì con đường ta đi, đâu phải lúc nào cũng bằng phẳng, nhưng mà hãy thưởng thức những hành trình ấy, đó là giai đoạn hạnh phúc nhất được trải nghiệm mình với những thử thách của cuộc đời, để rồi sau khi nhìn lại trên đỉnh thành công, ta đã không đánh mất mình mà chiến thắng lấy bản thân.

Có những lúc ta cũng cần dừng lại, đó chính là đỉnh cao để hồi phục bản thân sau những thăng trầm của cuộc đời. Hãy học cách tĩnh lặng, nó không đơn độc như chúng ta vẫn nghĩ mà giúp ta mạnh mẽ hơn sau những chặng đường dài và không còn đủ nội lực nữa.
Nhớ nhé ! “Mỗi người bạn tiếp xúc đều biết ít nhất một thứ mà bạn không biết. Đừng để họ ra đi mà chưa học được điều gì”.
Trích: Đời ngắn đừng ngủ dài - Robin Sharma.

Và hôm nay, có ai đó bảo bạn mỉm cười vào mỗi sáng thức dậy để đón chào ngày mới chưa ? Hoặc là, ít nhất hãy cho đi nụ cười của bạn để rồi ta thấy có sự gắn kết sâu sắc hơn, yêu thương hơn với mọi người ta gặp gỡ trong đời. Và tất cả những nhân duyên ấy là mỗi mảnh ghép trong Vũ Trụ bao la đến để hoàn thiện ta mỗi ngày.

Có thể chúng ta chưa thể làm được tất cả những điều trên nhưng mà hãy hướng đến nó và dám bước đi những bước đầu tiên rồi ta sẽ đến.Giống như Đức Khổng Tử từng nói rằng : “Hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân “.
Và Mark Twain cũng từng nói: “Hai mươi năm sau bạn sẽ hối tiếc về những gì mình đã không làm hơn là những gì đã làm. Vậy hãy quẳng dây neo đi. Dong buồm xa khỏi bến đỗ an lành. Xuôi theo chiều gió. Thám hiểm ước mơ, khám phá. Đó mới là thành công đích thực.”
 
Bên trên