Nguyễn Thị Hồng
Well-known member
Tôi ngạc nhiên khi các resort vốn đầu tư cả trăm tỷ đồng lại dùng ảnh lệch, bố cục không rõ ràng... để quảng cáo.
Từng làm một nền tảng booking du lịch, tôi rất ngạc nhiên khi một số resort ở Việt Nam, có vốn đầu tư cả trăm, cả nghìn tỷ đồng mà họ không thuê một đội chụp hình chuyên nghiệp (chỉ tốn vài chục đến 100 triệu đồng) để chụp ảnh quảng cáo.
Hình ảnh họ cung cấp cho các bên quảng cáo, phân phối phòng... toàn hình chụp linh tinh xiêu vẹo, nhìn rất chán. Trong khi nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp rất đẹp, bố cục đàng hoàng lại không thuê. Những homestay bé nhỏ ở các nước châu Âu tôi đến, họ chụp hình, làm website cực kỳ đẹp.
Tôi từng đi làng nghề ở các nước châu Á, cũng rất là bình thường. Nhưng họ làm một bảo tàng nhỏ (thực ra cũng chỉ là phòng trưng bày) rất chi tiết, rất nhiều hình ảnh và câu chuyện, phải có những câu chuyện thú vị thì du khách mới trầm trồ được, nhìn ảnh chay chán lắm.
Tiếp theo là các giai đoạn biểu diễn làm nghề. Và đặc biệt phải có các mô hình, máy móc....để du khách được thử tự tay làm thứ gì đó. Ví dụ đơn giản là tự nặn cái bình mang tên bình, hoặc xe thử một ít vải, tự thêu tên mình vào lụa... Nói chung họ sẽ thấy tò mò và bản tính con người ai cũng thích tự làm đồ có dấu ấn riêng. Không quá cầu kỳ nhưng có cái để người ta nhớ và nói.
Ngoài ra phải trưng được cái đẹp của mình, ví dụ lụa thì phải tạo hình, có thể treo lên làm một con đường che có mái che bằng lụa (mặc dù mưa sẽ hỏng), hoặc tạo các tác phẩm nghệ thuật từ lụa... có vô số cách để đẩy mạnh chiều sâu sản phẩm.
Nhưng khi tôi đi trải nghiệm một vài dịch vụ ở ta, thường khách chỉ ngồi xem. Nhân viên trình diễn tập trung làm, mạnh mũi lạnh lùng. Tôi có cảm giác như mình đang vào nhà họ mà không xin phép vậy.
Tôi nghĩ, làm du lịch, trước khi nghĩ đến tiền thì cần làm thương hiệu. Những bảo tàng, cơ sở trải nghiệm nghề nghiệp có thể chưa ra tiền ngay nhưng sẽ mang lại sự thích thú cho du khách. Làm du lịch không nhất thiết phải những thứ "đao to búa lớn", chỉ cần chăm chút, tinh tế từ những trải nghiệm nhỏ đã mang lại hiệu quả lớn lao.
Từng làm một nền tảng booking du lịch, tôi rất ngạc nhiên khi một số resort ở Việt Nam, có vốn đầu tư cả trăm, cả nghìn tỷ đồng mà họ không thuê một đội chụp hình chuyên nghiệp (chỉ tốn vài chục đến 100 triệu đồng) để chụp ảnh quảng cáo.
Hình ảnh họ cung cấp cho các bên quảng cáo, phân phối phòng... toàn hình chụp linh tinh xiêu vẹo, nhìn rất chán. Trong khi nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp rất đẹp, bố cục đàng hoàng lại không thuê. Những homestay bé nhỏ ở các nước châu Âu tôi đến, họ chụp hình, làm website cực kỳ đẹp.
Tôi từng đi làng nghề ở các nước châu Á, cũng rất là bình thường. Nhưng họ làm một bảo tàng nhỏ (thực ra cũng chỉ là phòng trưng bày) rất chi tiết, rất nhiều hình ảnh và câu chuyện, phải có những câu chuyện thú vị thì du khách mới trầm trồ được, nhìn ảnh chay chán lắm.
Tiếp theo là các giai đoạn biểu diễn làm nghề. Và đặc biệt phải có các mô hình, máy móc....để du khách được thử tự tay làm thứ gì đó. Ví dụ đơn giản là tự nặn cái bình mang tên bình, hoặc xe thử một ít vải, tự thêu tên mình vào lụa... Nói chung họ sẽ thấy tò mò và bản tính con người ai cũng thích tự làm đồ có dấu ấn riêng. Không quá cầu kỳ nhưng có cái để người ta nhớ và nói.
Ngoài ra phải trưng được cái đẹp của mình, ví dụ lụa thì phải tạo hình, có thể treo lên làm một con đường che có mái che bằng lụa (mặc dù mưa sẽ hỏng), hoặc tạo các tác phẩm nghệ thuật từ lụa... có vô số cách để đẩy mạnh chiều sâu sản phẩm.
Nhưng khi tôi đi trải nghiệm một vài dịch vụ ở ta, thường khách chỉ ngồi xem. Nhân viên trình diễn tập trung làm, mạnh mũi lạnh lùng. Tôi có cảm giác như mình đang vào nhà họ mà không xin phép vậy.
Tôi nghĩ, làm du lịch, trước khi nghĩ đến tiền thì cần làm thương hiệu. Những bảo tàng, cơ sở trải nghiệm nghề nghiệp có thể chưa ra tiền ngay nhưng sẽ mang lại sự thích thú cho du khách. Làm du lịch không nhất thiết phải những thứ "đao to búa lớn", chỉ cần chăm chút, tinh tế từ những trải nghiệm nhỏ đã mang lại hiệu quả lớn lao.