Nguyễn May
Well-known member
Năm nay 36 tuổi, tôi quyết định từ bỏ công việc ổn định 16 năm qua, mang theo chồng con sang Phần Lan du học. Tôi cũng nhiều lần tự hỏi, cái giá phải trả đắt như vậy, liệu có đáng không?
Chia sẻ của người phụ nữ tên Judy trên MXH Toutiao (Trung Quốc) đang thu hút sự quan tâm lớn của CĐM. Dưới đây là tâm sự của cô.
***
Tên tôi là Judy. Tôi sinh ra ở Kinh Châu, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc.
Khi còn nhỏ, tôi là một đứa khá ham chơi, nên thành tích học tập không được tốt. Năm thi vào cấp 3 đã đậu vào một trường làng nhàng. Nhưng ngay khi vào cấp 3, đột nhiên tôi như biến thành một người khác, chăm chỉ và vô cùng yêu thích việc học. Năm 2003, tôi thi đậu vào đại học Địa chất Trung Quốc (Vũ Hán).
Trong thời gian học đại học, tôi đạt nhiều điểm số xuất sắc. Khi tốt nghiệp, nhà trường còn xét tuyển thẳng thạc sĩ cho tôi, nhưng tôi đã từ chối học tiếp. Lúc đó, tuổi còn trẻ, cảm thấy bản thân đã tốn quá nhiều thời gian cho việc học rồi, nên tôi muốn xông pha ra ngoài để mau chóng đi làm.
Trào lưu của lúc bấy giờ là đi làm công ty nước ngoài, vì ai cũng nghĩ công ty nước ngoài là tốt, do đó tôi cũng muốn thử làm theo xu hướng xem sao. Giai đoạn đó mọi chuyện cũng rất thuận lợi, thời gian rảnh, do ngoại ngữ tốt nên tôi và bạn bè cũng thường xuyên cùng nhau đi du lịch tự túc ở nước ngoài.
Mặc dù tính tôi rất ham chơi, nhưng đường tình duyên thì không mấy "đắt đỏ" cho lắm. Năm 2012, người thân giới thiệu tôi với một anh chàng lớn hơn 5 tuổi. Anh ấy là một người rất bao dung và luôn ủng hộ mọi việc tôi làm. 5 năm sau, chúng tôi kết hôn với nhau.
Năm 2018 và năm 2022, tôi lần lượt sinh ra con gái lớn và con gái út. Lúc vừa mới sinh con gái lớn, tôi vô tình đọc được một bài báo nói về cách giáo dục ở Phần Lan. Nơi này, học sinh học theo sở thích của họ, từ tiểu học đến trung học không cần thi cử, chỉ khi nào thi vào đại học mới phải làm bài kiểm tra.
Phương thức giáo dục này khiến trẻ em rất yêu thích việc học, đồng thời hệ thống giáo dục của họ là hoàn toàn miễn phí. Thậm chí, học đến thạc sĩ, bạn còn được nhà nước trả thêm tiền. Do đó, nền giáo dục của Phần Lan luôn đứng đầu thế giới trong nhiều năm.
Bài báo đó khiến tôi có ấn tượng sâu sắc. Khi tôi sinh đứa con gái út thì con gái lớn cũng đã bắt đầu vào tiểu học. Tôi hy vọng con cái của mình có thể hưởng được nền giáo dục như ở Phần Lan.
Và điều mấu chốt khiến tôi dũng cảm quyết định nghỉ việc sau 16 năm gắn bó đó là hay tin Phần Lan đã đưa ra một chính sách mới: trực tiếp cấp thị thực du học hạng A, 4 năm. Khi đi học, tôi còn có thể mang theo chồng con. Sau khi làm việc đủ 4 năm, bạn còn có thể nộp đơn xin thẻ xanh.
Bởi vì có rất nhiều môn thể thao mạo hiểm ở Phần Lan, chẳng hạn như trượt tuyết, trượt băng và trượt ván, mọi người dễ bị chấn thương, nên tôi đã chọn học chuyên ngành vật lý trị liệu. Sau khi tốt nghiệp cũng sẽ dễ tìm việc làm hơn.
Chia sẻ của người phụ nữ tên Judy trên MXH Toutiao (Trung Quốc) đang thu hút sự quan tâm lớn của CĐM. Dưới đây là tâm sự của cô.
***
Tên tôi là Judy. Tôi sinh ra ở Kinh Châu, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc.
Khi còn nhỏ, tôi là một đứa khá ham chơi, nên thành tích học tập không được tốt. Năm thi vào cấp 3 đã đậu vào một trường làng nhàng. Nhưng ngay khi vào cấp 3, đột nhiên tôi như biến thành một người khác, chăm chỉ và vô cùng yêu thích việc học. Năm 2003, tôi thi đậu vào đại học Địa chất Trung Quốc (Vũ Hán).
Trong thời gian học đại học, tôi đạt nhiều điểm số xuất sắc. Khi tốt nghiệp, nhà trường còn xét tuyển thẳng thạc sĩ cho tôi, nhưng tôi đã từ chối học tiếp. Lúc đó, tuổi còn trẻ, cảm thấy bản thân đã tốn quá nhiều thời gian cho việc học rồi, nên tôi muốn xông pha ra ngoài để mau chóng đi làm.
Trào lưu của lúc bấy giờ là đi làm công ty nước ngoài, vì ai cũng nghĩ công ty nước ngoài là tốt, do đó tôi cũng muốn thử làm theo xu hướng xem sao. Giai đoạn đó mọi chuyện cũng rất thuận lợi, thời gian rảnh, do ngoại ngữ tốt nên tôi và bạn bè cũng thường xuyên cùng nhau đi du lịch tự túc ở nước ngoài.
Mặc dù tính tôi rất ham chơi, nhưng đường tình duyên thì không mấy "đắt đỏ" cho lắm. Năm 2012, người thân giới thiệu tôi với một anh chàng lớn hơn 5 tuổi. Anh ấy là một người rất bao dung và luôn ủng hộ mọi việc tôi làm. 5 năm sau, chúng tôi kết hôn với nhau.
Năm 2018 và năm 2022, tôi lần lượt sinh ra con gái lớn và con gái út. Lúc vừa mới sinh con gái lớn, tôi vô tình đọc được một bài báo nói về cách giáo dục ở Phần Lan. Nơi này, học sinh học theo sở thích của họ, từ tiểu học đến trung học không cần thi cử, chỉ khi nào thi vào đại học mới phải làm bài kiểm tra.
Phương thức giáo dục này khiến trẻ em rất yêu thích việc học, đồng thời hệ thống giáo dục của họ là hoàn toàn miễn phí. Thậm chí, học đến thạc sĩ, bạn còn được nhà nước trả thêm tiền. Do đó, nền giáo dục của Phần Lan luôn đứng đầu thế giới trong nhiều năm.
Bài báo đó khiến tôi có ấn tượng sâu sắc. Khi tôi sinh đứa con gái út thì con gái lớn cũng đã bắt đầu vào tiểu học. Tôi hy vọng con cái của mình có thể hưởng được nền giáo dục như ở Phần Lan.
Và điều mấu chốt khiến tôi dũng cảm quyết định nghỉ việc sau 16 năm gắn bó đó là hay tin Phần Lan đã đưa ra một chính sách mới: trực tiếp cấp thị thực du học hạng A, 4 năm. Khi đi học, tôi còn có thể mang theo chồng con. Sau khi làm việc đủ 4 năm, bạn còn có thể nộp đơn xin thẻ xanh.
Bởi vì có rất nhiều môn thể thao mạo hiểm ở Phần Lan, chẳng hạn như trượt tuyết, trượt băng và trượt ván, mọi người dễ bị chấn thương, nên tôi đã chọn học chuyên ngành vật lý trị liệu. Sau khi tốt nghiệp cũng sẽ dễ tìm việc làm hơn.