TUVM
Well-known member
Theo tác giả Frank Joseph những ký ức xưa cũ đã phai mờ về
Vimana của người Hindu… là những gì còn sót lại của siêu công
nghệ đã chế tạo ra một số loại máy bay cho cư dân Atlantis.
Trong khi các học giả chính thống thường cho rằng sự tồn tại của thiết bị hàng không thời cổ đại thậm chí còn khó tin hơn cả thiết bị điện 2.000 năm tuổi nói trên thì những bằng chứng gây tranh cãi cho thấy rằng những chuyến bay có người lái có thể đã từng xuất hiện trong thế giới cổ đại. Vimana của người Hindu… là những gì còn sót lại của siêu công
nghệ đã chế tạo ra một số loại máy bay cho cư dân Atlantis.
Chuyến bay đầu tiên được chứng minh là diễn ra trước khi Plato được sinh ra, khi một nhà khoa học ở thế kỉ V TCN tên là Archytas ở Tarentum phát minh ra một chiếc diều bằng da đủ lớn để chở một thanh niên. Trên thực tế, chàng trai trẻ tuổi này đang làm nhiệm vụ trinh sát trên không cho quân đội Hy Lạp trong một trận chiến.
Ðáng kinh ngạc hơn là khám phá ở Thung lũng Thượng sông Nile vào gần cuối thế kỉ XIX. Theo lời tác giả, nhà thám hiểm người Mỹ, David Hatcher Childress:
Năm 1898, một mô hình được tìm thấy trong một ngôi mộ Ai Cập gần Sakkara. Nó được dán nhãn “chim” và được đưa vào danh mục Ðối tượng 6347 tại Bảo tàng Ai Cập ở Cairo. Sau đó, vào năm 1969, tiến sĩ Khalil Massiha đã giật mình khi thấy “con chim” không chỉ có đôi cánh thẳng, mà còn có đuôi dựng đứng.
Theo tiến sĩ Massiha, vật thể này dường như là một chiếc máy bay mô hình. Nó được làm bằng gỗ, nặng 39,12 gam và vẫn còn trong tình trạng khá tốt. Sải cánh dài 18 cm, mũi máy bay dài 3,2 cm và chiều dài tổng thể là 18 cm. Các chi tiết của máy bay và đầu cánh có hình dạng khí động lực học. Ngoài một con mắt biểu tượng và hai đường vạch ngắn dưới cánh, mô hình này không có đồ trang trí cũng như không có chân hạ cánh. Các chuyên gia đã thử nghiệm mô hình này và nhận thấy nó có khả năng bay được.
Tổng cộng 14 mô hình tương tự đã được phục hồi từ những cuộc khai quật di tích cổ đại ở Ai Cập. Chúng có niên đại từ thời La Mã ngược trở về thời kỳ đầu của Cổ Vương quốc Ai Cập ở thiên niên kỉ thứ ba TCN.
Ví dụ, mẫu vật Sakkara khai quật từ một khu vực khảo cổ, được xác định thuộc về triều đại đầu tiên của nền văn minh Pharaoh. Bối cảnh của nó cho thấy rằng chiếc máy bay không phải là phát minh của con người sau này, mà thuộc về những năm đầu tiên của nền văn minh ở Thung lũng sông Nile. Liệu những đồ tạo tác dị thường của người Ai Cập có thực sự là “mô hình” của vật thể bay do tổ tiên Atlantis của họ tạo ra không?
Những người hoài nghi có xu hướng phân loại những vật dụng lạc lõng này là một dạng chong chóng, không phải máy bay, và chỉ ra những đặc điểm rõ ràng của loài chim được vẽ trên những đồ vật không điển hình khác, mặc dù họ không thể giải thích lý do chôn cất một vật dụng trần tục và phổ biến như một chiếc chong chóng. Phải chăng những đồ vật này là biểu tượng dùng để xác định danh tính của người phi công được ướp xác và là vật đồng hành cùng họ sang thế giới bên kia?
Ít nhất thì mô hình tàu lượn do con người tạo ra đang được lưu giữ ở Bảo tàng Cairo ngụ ý rằng người Ai Cập cổ đại đã nắm được những nguyên tắc cơ bản trong việc chế tạo vật thể bay. Có lẽ đó là di sản duy nhất còn tồn tại từ một thời đại cũ kĩ nào đó, khi những nguyên tắc bay được áp dụng trên quy mô rộng hơn so với những gì các nhà Ai Cập học có thể tưởng tượng ra.
|
Vimana là những cung điện hoặc cỗ xe biết bay trong thần thoại được mô tả trong các văn bản Ấn Độ giáo và sử thi tiếng Phạn. Nguồn: linkedin. |
Cuốn sách của David Childress có tên Vimana Aircraft of Ancient India and Atlantis (tạm dịch: Pháo đài bay Vimana của Ấn Ðộ cổ đại và Atlantis) là bản nghiên cứu đầy đủ nhất về chủ đề hàng không dưới thời Atlantis. Trong tác phẩm này, Childress đã thu thập được các bằng chứng đáng ngạc nhiên về máy bay từ những truyền thuyết Hindu sớm nhất được cho là thuộc về thời cổ đại.
Ðược gọi bằng cái tên Vimana kể từ đó, những chiếc “máy” bay được này xuất hiện trong bộ sử thi nổi tiếng Ramayana và Mahabharata và cuốn sử thi đầu tiên của Ấn Ðộ Drona Parva nhưng ít được biết đến. Các chi tiết kĩ thuật đáng ngạc nhiên của máy bay đã được bàn luận trong một số bản thảo khác của Ấn Ðộ thời cổ đại.
Các tác phẩm Vaimanika Shastra, Manusa và Samarangana Sutradhara, cũng như tất cả những nguồn tư liệu kinh điển đều mô tả về “động cơ bay”, được cho là đã có từ thời tiền sử xa xưa. Mỗi bộ sử thi này đề cập đến một thời đại cũ có lẽ là những năm đại hồng thủy kinh hoàng của Atlantis. Bộ sưu tập các tài liệu gốc ấn tượng của Childress có niên đại từ buổi bình minh của văn học Hindu.
Tuy nhiên, điều quan trọng cần phải hiểu là những chiếc Vimana này hầu như không có điểm chung nào với hàng không hiện đại vì động cơ của chúng được cho là không giống động cơ đốt trong hoặc động cơ phản lực, và không có nhiều tác dụng trong ngành hàng không học, như chúng ta biết về lĩnh vực khoa học này.
Nếu những câu chuyện về máy bay thời Atlantis chỉ giới hạn trong khuôn khổ những nguồn tư liệu của người Hindu, chúng ta có thể nghiêng về hướng coi cuộc thảo luận này như một truyền thuyết của Ấn Ðộ. Các tác giả nổi tiếng nhất về sử thi Ấn Ðộ, chẳng hạn như những bộ sử thi Mahabharata, Bhagavatam, hoặc Ramayana, chủ yếu nhắc đến lịch sử như phép ẩn dụ cho các khái niệm tâm linh của họ.
Do đó, việc tách biệt truyện ngụ ngôn tôn giáo khỏi thực tế lịch sử trong những nguồn tư liệu này là một việc rất khó khăn. Nhưng những chiếc máy bay Vimana, hoặc một vật thể tương tự, cũng đã xuất hiện ở châu Mỹ thời kì tiền Colombo. Những người da đỏ Hopi ở Tây Nam Bắc Mỹ kể về pauwvotas - một phương tiện bay qua những khu vực mênh mông do tổ tiên họ sở hữu trước khi hòn đảo xinh đẹp của họ bị nhấn chìm trong trận Ðại hồng thủy.
Trong một số câu chuyện thần thoại mô tả sự ra đi của Con-tiki-Viracocha, người anh hùng của xứ Andes, sau khi hoàn thành sứ mệnh khai hóa nền văn minh cho tổ tiên của người Inca, đã bay cao lên không trung trong một “ngôi đền” được gọi là Orichana, rồi biến mất về phía Mặt Trời lặn (về phía Lemuria chăng?).
Ðiều thú vị là trong tiếng Quechua, ngôn ngữ Inca, từ “Orichana” dùng để chỉ một vật bằng kim loại được đánh bóng đến độ có thể soi gương được. “Orichana” bắt nguồn từ từ “orichalcum” của Plato, chỉ một loại đồng cao cấp của người Atlantis mà họ dùng để tô điểm cho các bức tường ở thành phố trung tâm thêm rực rỡ.
Có lẽ những kí ức xưa cũ đã phai mờ về Vimana của người Hindu, pauwvotas của người Hopi và Orichana của người Inca là tất cả những gì còn sót lại của siêu công nghệ đã chế tạo ra một số loại máy bay cho cư dân Atlantis - thứ công nghệ đã biến mất hàng thiên niên kỉ trước khi Thời đại Công nghiệp của chúng ta xuất hiện.