Nguyễn May
Well-known member
"Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" là tiểu thuyết thứ 2 của tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh, sau bộ tiểu thuyết thành công "Tìm em giữa ngàn sao lấp lánh" phát hành năm 2021.
Tác giả đã giãi bày rằng, đây là tiểu thuyết hoàn toàn hư cấu, bối cảnh, nhân vật, sự kiện không liên quan đến hiện thực mà chỉ là câu chuyện ở thành phố giả tưởng mang tên Nam Yên trong một đại dịch có tên là Moros+. Thế nhưng, tất cả những sự giãi bày đó không thể ngăn được người đọc liên tưởng đến những ngày tháng của đại dịch Covid-19.
Những tác phẩm viết về đại dịch hiếm hoi và "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" của tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh ít cho ta thấy những ngày tháng của cuộc sống dịch dã, dù ra mắt sau 2 năm.
Tiểu thuyết "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" vừa ra mắt của tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh.
Tác giả có thể xây dựng nên cả một thế giới bao la về tâm tư, tình cảm của con người khi tất cả các nhân vật trong cuốn truyện hầu như đều ẩn mình trong những bộ đồ bảo hộ y tế kín mít như những phi hành gia.
Tình yêu thuần khiết, trong veo như cơn mưa rào mùa hạ đã nảy nở một cách không thể tin được giữa một bên là cô bác sĩ (Hạ Vũ) có bề ngoài mỏng manh dễ vỡ, nhưng có trái tim sôi nổi nhiệt tình, một trái tim chí thiện, chí tình; còn bên kia là một nam tình nguyện viên, vốn là một bệnh nhân có nhiều ẩn ức trong quá khứ.
Một tình cảm nảy nở với muôn vàn cung bậc khác nhau, tất cả đều được miêu tả tỉ mỉ giữa hai con người, dù là nam thanh nữ tú đấy, dù ở gần nhau thật đấy, nhưng phải đến nửa cuối truyện thì mới lần đầu tháo khẩu trang ra để... thấy mặt nhau.
Biết bao nhiêu diễn biến đậm chất "ngôn tình" xảy ra, khiến người ta rơi lệ, cũng cho chúng ta thấy rõ: tình yêu, lòng bao dung và nhiệt huyết của những con người hết lòng vì nghề nghiệp, vì xã hội... chính là chìa khóa hóa giải mọi nghịch cảnh, mọi đau đớn, làm nên phép nhiệm màu trong thực tại này.
Bìa sách được thiết kế lãng mạn, đẹp mắt cộng với tên sách khiến người ta dễ bị đánh lừa đây là một tiểu thuyết ngôn tình, thoát ly thực tại. Tác giả mất 3 năm để viết xong cuốn sách.
Hồ Điệp Thanh Thanh chia sẻ: "Truyện ngôn tình thường là về tình yêu lãng mạn, nhiều khi thoát ly thực tại. Còn truyện của tôi không biết ngôn tình đến mức nào, nhưng tôi luôn muốn gắn với bối cảnh thực tại. Một thực tại khốc liệt mà tất cả chúng ta đều biết".
Độc giả mua sách ngay tại buổi ra mắt.
Biên tập viên sách văn học Mai Huê cho hay: "Khi khép lại trang cuối của Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi, không hiểu sao trong đầu tôi cứ vang vọng câu nói của Pascal, đại ý rằng, Trái tim có những lí lẽ của nó mà lí trí không sao lí giải được. Phải chăng Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi có quá nhiều điều như thế, những điều chạm đến trái tim người đọc - những lí lẽ vô ngôn nhưng vô cùng quyền lực, chiến thắng mọi sự hoài nghi, mọi phán xét, mọi thử thách, mà nếu chỉ dùng trí óc và lí lẽ để cân nhắc sai đúng thiệt hơn, sẽ không bao giờ có.
Mối tình trong trẻo của cô bác sĩ trẻ Hạ Vũ và chàng trai ngang tàng - chàng tình nguyện viên vốn là bệnh nhân Hoàng Phi, có lẽ là một trong những minh chứng rõ ràng nhất, sinh động nhất cho việc trái tim có những lí lẽ của riêng nó mà lí trí không sao lí giải được.
Cũng chỉ trái tim, với những lí lẽ riêng có, nó mới có thể giúp con người mạnh mẽ đối diện với những xước xát chưa từng được xoa dịu, dũng cảm chạm thêm lần nữa vào trái tim vẫn đang rỉ máu của mình, để bóc tách từng lớp tổn thương, "tự chữa lành" cho mình và cũng là cho người khác cơ hội được sống thanh thản, có ý nghĩa.
Những tuyến nhân vật vệ tinh xoay xung quanh nam, nữ chính, tất cả đều có hoàn cảnh riêng, tâm sự riêng thật khó giãi bày, nhưng ngay khi họ cảm nhận được sự chân thành tuyệt đối của đối phương, nỗi lòng họ bỗng tự khắc trào ra như suối, yêu thương và tin cậy".
Poster tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh.
"Lâu lắm tôi mới lại đắm chìm trong tiểu thuyết ngôn tình của một tác giả Việt Nam. Vẫn khóc được, cười được, vẫn tim đập chân run, vẫn hồi hộp đến độ vô thức đặt tay lên ngực, mắt nhắm nghiền, rồi sau đó chẳng biết mình đang ở thế giới nào, mình đang làm gì, đang trải qua thứ cảm xúc của ai", Mai Huê bày tỏ.
Bà Phương Thùy, Trưởng ban Văn học, NXB Văn Học, nhận định, tiểu thuyết "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" là một áng văn đẹp đẽ, một câu chuyện tình nảy nở ở một không gian đặc biệt, ấy là bệnh viện, nơi mà sự sống - cái chết chỉ cách nhau một khe cửa hẹp và một thời gian cũng đặc biệt không kém - thời Covid-19. Khi ấy, vaccine chưa phủ diện rộng, hầu hết chúng ta đều mang tâm lý sợ hãi khi đối mặt với Covid, song "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" đã cho độc giả một cái nhìn thật khác về đại dịch, có mất mát, có vất vả, có đau thương, có lạc quan, có ấm áp, có "soái ca". Đây đích thị là một kiểu "ngôn tình" rất Việt Nam, dung dị, ấm áp và ngời tình người.
Tác giả đã giãi bày rằng, đây là tiểu thuyết hoàn toàn hư cấu, bối cảnh, nhân vật, sự kiện không liên quan đến hiện thực mà chỉ là câu chuyện ở thành phố giả tưởng mang tên Nam Yên trong một đại dịch có tên là Moros+. Thế nhưng, tất cả những sự giãi bày đó không thể ngăn được người đọc liên tưởng đến những ngày tháng của đại dịch Covid-19.
Những tác phẩm viết về đại dịch hiếm hoi và "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" của tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh ít cho ta thấy những ngày tháng của cuộc sống dịch dã, dù ra mắt sau 2 năm.
Tiểu thuyết "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" vừa ra mắt của tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh.
Tác giả có thể xây dựng nên cả một thế giới bao la về tâm tư, tình cảm của con người khi tất cả các nhân vật trong cuốn truyện hầu như đều ẩn mình trong những bộ đồ bảo hộ y tế kín mít như những phi hành gia.
Tình yêu thuần khiết, trong veo như cơn mưa rào mùa hạ đã nảy nở một cách không thể tin được giữa một bên là cô bác sĩ (Hạ Vũ) có bề ngoài mỏng manh dễ vỡ, nhưng có trái tim sôi nổi nhiệt tình, một trái tim chí thiện, chí tình; còn bên kia là một nam tình nguyện viên, vốn là một bệnh nhân có nhiều ẩn ức trong quá khứ.
Một tình cảm nảy nở với muôn vàn cung bậc khác nhau, tất cả đều được miêu tả tỉ mỉ giữa hai con người, dù là nam thanh nữ tú đấy, dù ở gần nhau thật đấy, nhưng phải đến nửa cuối truyện thì mới lần đầu tháo khẩu trang ra để... thấy mặt nhau.
Biết bao nhiêu diễn biến đậm chất "ngôn tình" xảy ra, khiến người ta rơi lệ, cũng cho chúng ta thấy rõ: tình yêu, lòng bao dung và nhiệt huyết của những con người hết lòng vì nghề nghiệp, vì xã hội... chính là chìa khóa hóa giải mọi nghịch cảnh, mọi đau đớn, làm nên phép nhiệm màu trong thực tại này.
Bìa sách được thiết kế lãng mạn, đẹp mắt cộng với tên sách khiến người ta dễ bị đánh lừa đây là một tiểu thuyết ngôn tình, thoát ly thực tại. Tác giả mất 3 năm để viết xong cuốn sách.
Hồ Điệp Thanh Thanh chia sẻ: "Truyện ngôn tình thường là về tình yêu lãng mạn, nhiều khi thoát ly thực tại. Còn truyện của tôi không biết ngôn tình đến mức nào, nhưng tôi luôn muốn gắn với bối cảnh thực tại. Một thực tại khốc liệt mà tất cả chúng ta đều biết".
Độc giả mua sách ngay tại buổi ra mắt.
Biên tập viên sách văn học Mai Huê cho hay: "Khi khép lại trang cuối của Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi, không hiểu sao trong đầu tôi cứ vang vọng câu nói của Pascal, đại ý rằng, Trái tim có những lí lẽ của nó mà lí trí không sao lí giải được. Phải chăng Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi có quá nhiều điều như thế, những điều chạm đến trái tim người đọc - những lí lẽ vô ngôn nhưng vô cùng quyền lực, chiến thắng mọi sự hoài nghi, mọi phán xét, mọi thử thách, mà nếu chỉ dùng trí óc và lí lẽ để cân nhắc sai đúng thiệt hơn, sẽ không bao giờ có.
Mối tình trong trẻo của cô bác sĩ trẻ Hạ Vũ và chàng trai ngang tàng - chàng tình nguyện viên vốn là bệnh nhân Hoàng Phi, có lẽ là một trong những minh chứng rõ ràng nhất, sinh động nhất cho việc trái tim có những lí lẽ của riêng nó mà lí trí không sao lí giải được.
Cũng chỉ trái tim, với những lí lẽ riêng có, nó mới có thể giúp con người mạnh mẽ đối diện với những xước xát chưa từng được xoa dịu, dũng cảm chạm thêm lần nữa vào trái tim vẫn đang rỉ máu của mình, để bóc tách từng lớp tổn thương, "tự chữa lành" cho mình và cũng là cho người khác cơ hội được sống thanh thản, có ý nghĩa.
Những tuyến nhân vật vệ tinh xoay xung quanh nam, nữ chính, tất cả đều có hoàn cảnh riêng, tâm sự riêng thật khó giãi bày, nhưng ngay khi họ cảm nhận được sự chân thành tuyệt đối của đối phương, nỗi lòng họ bỗng tự khắc trào ra như suối, yêu thương và tin cậy".
Poster tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh.
"Lâu lắm tôi mới lại đắm chìm trong tiểu thuyết ngôn tình của một tác giả Việt Nam. Vẫn khóc được, cười được, vẫn tim đập chân run, vẫn hồi hộp đến độ vô thức đặt tay lên ngực, mắt nhắm nghiền, rồi sau đó chẳng biết mình đang ở thế giới nào, mình đang làm gì, đang trải qua thứ cảm xúc của ai", Mai Huê bày tỏ.
Bà Phương Thùy, Trưởng ban Văn học, NXB Văn Học, nhận định, tiểu thuyết "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" là một áng văn đẹp đẽ, một câu chuyện tình nảy nở ở một không gian đặc biệt, ấy là bệnh viện, nơi mà sự sống - cái chết chỉ cách nhau một khe cửa hẹp và một thời gian cũng đặc biệt không kém - thời Covid-19. Khi ấy, vaccine chưa phủ diện rộng, hầu hết chúng ta đều mang tâm lý sợ hãi khi đối mặt với Covid, song "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" đã cho độc giả một cái nhìn thật khác về đại dịch, có mất mát, có vất vả, có đau thương, có lạc quan, có ấm áp, có "soái ca". Đây đích thị là một kiểu "ngôn tình" rất Việt Nam, dung dị, ấm áp và ngời tình người.