Minh Thư
Well-known member
Cuốn tản văn mới của Doãn Hằng như lời mời trở về tuổi thơ, nơi ký ức gắn với cánh đồng, con diều, tiếng dế và những trò chơi dung dị.
Sau tập tản văn đầu tay Về nhà ăn bát cháo hành (2024) được độc giả đón nhận, Doãn Hằng tiếp tục ra mắt cuốn sách thứ 2 mang tên Nằm ngủ ngoài triền đê.
Nằm ngủ ngoài triền đê gói ghém những câu chuyện dung dị như những buổi chiều rong chơi, những giấc mơ nằm dài trên cỏ, hay niềm vui bé nhỏ từ một trò chơi trẻ con. Giọng văn của Doãn Hằng bình dị, nhẹ nhàng nhưng đủ gợi ra một thế giới từng rất thân quen.
Nằm ngủ ngoài triền đê không hướng đến những câu chuyện kịch tính, mà chỉ mong bạn đọc ngồi xuống, đọc chậm, và để trí nhớ dẫn lối về một miền ký ức. Ở đó, triền đê gió lộng, chiếc lá khô rơi rụng, chú cún nhỏ trong nhà cũng trở thành người bạn thân thiết.
Với trẻ nhỏ, cuốn sách như lời nhắc giữ lấy trí tưởng tượng rộng hơn màn hình công nghệ. Với người lớn, đây là hồi ký để đọc chậm rãi, để nhớ lại những hình ảnh đã cũ, từ triền đê lộng gió đến chiếc lá khô rơi, hay chú cún nhỏ từng thân thuộc như một người bạn.
Chia sẻ về cuốn sách, tác giả Doãn Hằng cho biết: “Tôi viết để giữ lại một chút trong veo, một chút tưởng tượng, một thế giới mà trẻ em hôm nay chưa từng được sống”.
Doãn Hằng, quê Quảng Nam, tốt nghiệp đại học chuyên ngành báo chí. Trước cuốn tản văn Nằm ngủ ngoài triền đê, cô từng xuất bản cuốn Về nhà ăn bát cháo hành.
Theo nữ tác giả, cô sinh ra và lớn lên ở một miền quê yên bình, nơi có cánh đồng rộng thênh thang, triền đê gió lộng và con mương nước chảy quanh năm không cạn. Tuổi thơ của cô gắn liền với những trò chơi dung dị như: Thả diều, bắn bi, nuôi dế trong chai nhựa...
Dù đầy ắp kỷ niệm với nắng gió và cỏ cây, tuổi thơ ấy lại thiếu vắng sách. Ngoài sách giáo khoa, mỗi mùa hè Hằng phải đọc đi đọc lại đến thuộc lòng những mẩu truyện nhỏ trong sách Tiếng Việt.
Cô chỉ được chạm vào vài cuốn truyện tranh hay sách văn học thiếu nhi khi mượn từ thư viện trường như: Cô tiên xanh, Trạng Quỳnh, những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh…
Chính sự thiếu thốn ấy đã gieo trong Doãn Hằng khát khao với con chữ. Đến khi vào đại học, nhờ học bổng khuyến học yêu cầu đọc và viết báo cáo sách hàng tháng, cô mới thực sự được bước vào thế giới văn chương rộng lớn. Từ đó, niềm say mê đọc và viết dần nảy nở, trở thành động lực để cô cầm bút viết nên những trang tản văn hôm nay.
Sau tập tản văn đầu tay Về nhà ăn bát cháo hành (2024) được độc giả đón nhận, Doãn Hằng tiếp tục ra mắt cuốn sách thứ 2 mang tên Nằm ngủ ngoài triền đê.
Nằm ngủ ngoài triền đê gói ghém những câu chuyện dung dị như những buổi chiều rong chơi, những giấc mơ nằm dài trên cỏ, hay niềm vui bé nhỏ từ một trò chơi trẻ con. Giọng văn của Doãn Hằng bình dị, nhẹ nhàng nhưng đủ gợi ra một thế giới từng rất thân quen.
Nằm ngủ ngoài triền đê không hướng đến những câu chuyện kịch tính, mà chỉ mong bạn đọc ngồi xuống, đọc chậm, và để trí nhớ dẫn lối về một miền ký ức. Ở đó, triền đê gió lộng, chiếc lá khô rơi rụng, chú cún nhỏ trong nhà cũng trở thành người bạn thân thiết.
Với trẻ nhỏ, cuốn sách như lời nhắc giữ lấy trí tưởng tượng rộng hơn màn hình công nghệ. Với người lớn, đây là hồi ký để đọc chậm rãi, để nhớ lại những hình ảnh đã cũ, từ triền đê lộng gió đến chiếc lá khô rơi, hay chú cún nhỏ từng thân thuộc như một người bạn.
Chia sẻ về cuốn sách, tác giả Doãn Hằng cho biết: “Tôi viết để giữ lại một chút trong veo, một chút tưởng tượng, một thế giới mà trẻ em hôm nay chưa từng được sống”.
Doãn Hằng, quê Quảng Nam, tốt nghiệp đại học chuyên ngành báo chí. Trước cuốn tản văn Nằm ngủ ngoài triền đê, cô từng xuất bản cuốn Về nhà ăn bát cháo hành.
Theo nữ tác giả, cô sinh ra và lớn lên ở một miền quê yên bình, nơi có cánh đồng rộng thênh thang, triền đê gió lộng và con mương nước chảy quanh năm không cạn. Tuổi thơ của cô gắn liền với những trò chơi dung dị như: Thả diều, bắn bi, nuôi dế trong chai nhựa...
Dù đầy ắp kỷ niệm với nắng gió và cỏ cây, tuổi thơ ấy lại thiếu vắng sách. Ngoài sách giáo khoa, mỗi mùa hè Hằng phải đọc đi đọc lại đến thuộc lòng những mẩu truyện nhỏ trong sách Tiếng Việt.
Cô chỉ được chạm vào vài cuốn truyện tranh hay sách văn học thiếu nhi khi mượn từ thư viện trường như: Cô tiên xanh, Trạng Quỳnh, những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh…
Chính sự thiếu thốn ấy đã gieo trong Doãn Hằng khát khao với con chữ. Đến khi vào đại học, nhờ học bổng khuyến học yêu cầu đọc và viết báo cáo sách hàng tháng, cô mới thực sự được bước vào thế giới văn chương rộng lớn. Từ đó, niềm say mê đọc và viết dần nảy nở, trở thành động lực để cô cầm bút viết nên những trang tản văn hôm nay.