Ta thương người lắm mà không nói

Nguyễn May

Well-known member
Ta thương người lắm mà không nói (Nhà xuất bản Văn Học) là nhan đề tập thơ thứ ba (sau Ngồi gỡ tơ trời, 2018 và Đợi những vắng xa, 2021) của Trương Công Tưởng, nhà thơ trẻ đến từ Hoài Ân, Bình Định.

Ảnh:  Đ.L.VŨ
Ảnh: Đ.L.VŨ

https://ad.doubleclick.net/ddm/trac...child_directed_treatment=;tfua=;ltd=;dc_tdv=1
Tập thơ gồm 42 bài thơ được in ấn khá trang nhã trên 108 trang in, được ví von như là khúc nhạc sáo trong trẻo và thanh tao bởi những hình ảnh bình dị nhưng da diết, từ ngữ chắt lọc mà tạo được cảm xúc đong đầy.

Hầu hết tập thơ là viết về gia đình, về mẹ: "Căn bếp tồi tàn của mẹ/ Là thiên đường của con/ Những gói thuốc rê cha hút/ Làm mây cả bầu trời...", về "Những người đàn bà cõng hết tiếng ru/ Cõng cả phận người đi qua mưa nắng..." hay về Hoài Ân, quê hương của nhà thơ: "Tháng sáu Hoài Ân nắng ngập cung đường/ Bằng lăng tím mênh mang kỷ niệm...".

Đâu đó, không thể thiếu những dòng thơ ngọt ngào viết về tình yêu: "Ta thương người lắm, thương người lắm/ Thương người chỉ biết thương vậy thôi..." hay những hụt hẫng hoang mang về mối tình đầu yêu dấu: "Ta tiếc mãi một mối tình dang dở/ Những ơ hờ rồi cũng thành quen...".

Tưởng sinh năm 1990, còn có cả những tháng năm dài thênh thang phía trước. Với Ta thương người lắm mà không nói, người đọc có quyền hy vọng con đường thi ca sẽ còn rộng mở với tác giả.
 
Bên trên