Trích Dẫn Hay Nhất Trong Sách Của Nguyễn Nhật Ánh Về Cuộc Sống

Phuong Nam

Well-known member
  1. Càng lớn tuổi con người càng ít nói đi. Họ nghĩ nhiều hơn. (Tôi là Bê tô)
  2. Khi lần đầu đón nhận nỗi buồn, tôi hiểu rằng tuổi thơ của mình đã hết. (Hạ đỏ)
  3. Hạnh phúc quá mức đôi khi là cái bẫy của cuộc sống. (Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ)
  4. Cảm thông cũng là một cách nghe. Trái tim có lỗ tai của nó, bạn tin không? (Tôi là Bê tô)
  5. Trẻ con thì không biết cách nuôi nấng nỗi buồn dài lâu như người lớn. (Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh)
  6. Để sống tốt hơn, đôi khi chúng ta phải học làm trẻ con trước khi làm người lớn. (Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ)
  7. Với một trái tim tràn ngập yêu thương thì cuộc sống không bao giờ có cơ hội trở thành gánh nặng. (Làm bạn với bầu trời)
  8. Khi một kẻ được đối xử đặc biệt hơn những kẻ khác, tự nhiên hắn trở thành cái gai trong mắt những kẻ còn lại. (Tôi là Bê tô)
  9. Cuộc đời đã thực sự đổi thay. Có những đổi thay sâu sắc, những đổi thay mang màu sắc số phận mà thoạt nhìn không dễ nhận ra. (Mắt biếc)
  10. Để đến được thảo nguyên bình yên, đôi khi con người ta buộc phải leo qua những ngọn núi cao trong lòng mình. (Ngày xưa có một chuyện tình)
  11. Nếu phát ra những thông điệp đẹp đẽ của tâm hồn, miệng lưỡi sẽ thơm tho hơn là chỉ dùng nó để chuyển thông điệp của thức ăn đến dạ dày. (Tôi là Bê tô)
  12. Khi bạn quá tin cậy hoặc sùng bái một ai, chắc chắn bạn không bao giờ đề phòng, thậm chí nghi ngờ. Và đôi khi bạn chết vì niềm ngây thơ của mình. (Tôi là Bê tô)
  13. Khi bạn thay đổi một góc nhìn, bạn sẽ thấy thế giới mà bạn đang sống hiện ra dưới một thứ ánh sáng khác, và biết đâu nhờ vậy mà quan niệm về thế giới cũng khác đi. (Tôi là Bê tô)
  14. Tình bạn là mảnh đất phù hợp nhất để tình yêu gieo xuống hạt giống của mình. Tới một ngày nào đó, chiếc áo tình bạn trở nên chật chội, con bé đó sẽ cần tới một chiếc áo khác. (Ngày xưa có một chuyện tình)
  15. Bạn cũng biết rồi đó, cái tên đôi khi được cha mẹ đặt cho một cách ngẫu nhiên, nhưng chính cách sống của bạn đã không ngừng chưng cất cái tên của mình qua năm tháng, giúp nó tỏa hương. (Tôi là Bê tô)
  16. Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người. (Mắt biếc)
  17. Khi người ta lớn, niềm vui và nỗi buồn cũng lớn lên theo. Trong những giấc mơ của tôi, không chỉ có châu chấu, chuồn chuồn như những ngày thơ bé. Đã có bão giông theo về trong những đêm gió luồn qua mái lá. Ờ, ngay cả giấc mơ cũng lớn lên đó thôi. (Cây chuối non đi giày xanh)
 
Bên trên